onthicaptoc.com ta chiec dong ho bao thuc bai 2
Trong kho tàng đồ vật mà em sở hữu, em yêu quý nhất là cái đồng hồ báo thức của mình. Nó là món quà kỷ niệm mà Ông Ngoại tặng em, khi em tròn 5 tuổi.
Chiếc đồng hồ có hình một chú cừu làm bằng nhựa. Chú cừu này mang trên mình bộ lông màu xám. Khuôn mặt của đồng hồ làm bằng thuỷ tinh trong suốt. Sau khuôn mặt này, là “gia đình nhà kim” và “nhà số”. Họ sống với nhau rất hoà thuận, và thường tổ chức những cuộc chạy đua cho gia đình nhà kim, dưới sự điều khiển của “trọng tài” máy. Gia đình nhà kim gồm 4 thành viên: “Bố kim giờ chậm chạp, Mẹ kim phút sành điệu, Anh cả kim giây nhanh nhẹn và Bé kim hẹn giờ ham ngủ” đều luôn sẵn sàng. Cuộc đua bắt đầu. Bé kim hẹn giờ vừa chạy, vừa ngủ, tiêu tốn đến 2/3 thời gian cuộc đua để ngủ, nên lúc nào cũng xếp “bét”. Kế đến là Bố kim giờ. Có vẻ như ông bố này quá béo, nên khi con trai cả chaỵ được sáu mươi bước, thì ông mới nhích lên một lần. Tiếp theo, là Mẹ kim phút. Mẹ vừa chạy vừa tô điểm, nên chạy rất thong thả. Và dẫn đầu là kim giây. Anh cả gia đình nhà kim, với những bước chạy sải dài, đang bỏ xa các “vận động viên” còn lại. Và cuối cùng, họ cũng đến đích, là bác “cổ động viên” 6 để đánh thức em dậy. Phía sau cuộc sống của họ, là một căn hầm bí mật. Đây là nơi cất giữ tài sản của “trọng tài” máy - người đứng ra tổ chức các cuộc đua. Căn hầm còn có những nút hẹn giờ và chỉnh giờ. Cứ sau bốn tháng, em lại nạp thêm “tiền” vào “kho báu” này.
Hằng ngày, đồng hồ vẫn nhắc em: “Thời gian là vàng bạc, hãy biết quý trọng thời gian”. Trải qua hơn năm năm gắn bó, em càng thêm yêu quý đồng hồ. Bây giờ, Ông đã đi xa, nhưng em vẫn nhớ đến Ông mỗi khi nhìn vào đồng hồ. Em sẽ giữ gìn đồng hồ thật tốt, để thay lời cảm ơn tới Ông Ngoại - người mà em kính trọng nhất trong gia đình mình trước đây.